Làng Gốm Bát Tràng

Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2012

Ca khúc "Trở lại làng gốm" album Đêm nước cuốn

Ca khúc “Trở lại làng Gốm” album nhạc “Đêm nước cuốn”
Update: 18.02.2012 

Battrang 360* - Dạt dào tình cảm yêu quê hương Đất Nước, đồng cảm với nỗi nhọc nhằn của người thợ gốm, Nhạc sỹ Phạm Quang Trần Minh đã cho ra đời kiệt tác này. Một ca khúc hay, âm điệu da diết đi vào lòng người gây nên những xúc động mạnh. Đã nhiều lần Battrang 360* giới thiệu ca khúc này trên blog, nay xin giới thiệu lại đồng thời đăng kèm thêm bài viết cảm nhận của tác giả Giang Trang:  


Tác giả/ nhạc sỹ: Phạm Quang Trần Minh
(Ảnh chụp từ hộp đĩa CD)

“Bao năm xa quay về vẫn đồng không đầy cát. Cát trắng, bạc màu áo người làng quê tôi…” (Đêm nước cuốn). Ở Việt Nam có lẽ ít nhạc sĩ nào viết nhạc về làng quê Việt Nam với lối đặc tả thô ráp như Phạm Quang Trần Minh.  

Album mở đầu trong tiếng trống percusion và tiếng guitar thùng tí tách như những giọt mưa đổ tràn vào kỷ niệm: “Ngày xưa còn bé tôi đi trên con đường đê, và tôi còn nhớ mưa bay theo những cánh diều. Ai mang theo gió để nâng đôi cánh diều…” (Cánh diều chiều mưa). Giọng hát ram ráp, sâu lắng của ca sĩ Lan Hương (5 Dòng Kẻ) cùng tiếng guitar khoan thai của tác giả. Một bản ballad đẹp và trong lành mỹ mãn cho sự khởi đầu bất cứ đĩa nhạc nào.  

Ngay sau đó khán giả giật mình với những âm thanh blues grass điệu nghệ từ chiếc guitar thùng. Luyến láy, mê đắm, dội vào tai những sóng âm hiếm khi được nghe – ngay cả với những fan âm nhạc quốc tế khó tính. Hà Nội xa xưa hiện về trong ký ức giản dị: “Chiều trên phố ngày hè nóng rát, cô bán hàng rong hây hây má hồng. Ngồi soi bóng bên hồ cô hát khe khẽ vẳng đưa, khúc hát thời yếm đào…” (Cô bán hàng rong). Giọng hát của tác giả chất chứa nhiều hoài niệm, nghèn nghẹn thả hồn trong từng ca từ. Khán giả như ở giữa trưa hè nắng nóng bỗng có ly chè sen thơm ngồi trong công viên, ngắm những gánh hàng rong một thời đã xa trong ký ức tuổi thơ.  


Liên tục những ca khúc Blues mộc mạc tái hiện làng quê Việt Nam hay những con đường Hà Nội một thời. Vừa xa, vừa gần, khán giả lạc vào thế giới âm nhạc kỳ lạ của Trần Minh. Thu qua, Trở lại làng gốm, Đêm nước cuốn… những dấu ấn về một Hà Nội vừa thực, vừa mơ, cổ xưa đầy lãng mạn… đủ để làm chùng lòng bất cứ ai từng yêu và mơ về Hà Nội. Những ca khúc được anh viết trong nỗi khắc khoải thầm lặng, mong khắc họa một cách chân thực ký ức tuổi thơ đẹp đẽ và dữ dội về làng quên năm xưa. Những cảm xúc đan xen nhau kỳ ảo trải dài suốt bốn mùa, có lúc khán giả gặp cảm xúc tuyệt đẹp của mùa thu đang trôi qua mắt, không thể níu kéo: Mưa rơi trong âm thầm, hàng cây xào xạc lá vọng về từng cơn gió mùa… (Thu qua). Tiếng thời gian trôi chậm rãi được đặc tả bằng tiếng đàn phím trong vắt, từng nốt, từng nốt….   Hầu hết các ca khúc trong album Đêm nước cuốn của Phạm Quang Trần Minh đều được chơi mộc với guitar thùng và trống percusion – ngẫu hứng và truyền cảm. Chất blues grass tự sự, giản dị được tác giả thổi hồn qua tiếng guitar luyến láy, cách tân. Với kỹ thuật của một tay guitar lead sừng sỏ một thời trong ban nhạc Rock gần như là đầu tiên của Hà Nội – Những Bậc Thang, khán giả cảm giác như đang nghe một album nhạc đồng quê của Mỹ nhưng lại vô cùng gần gũi với gánh hàng rong, triền đê, cánh diều của nông thôn Việt Nam…  

Đêm nước cuốn của Minh xuất hiện trên thị trường vào cuối năm 2005. Một album mang tính cách mạng trong lịch sử ghi âm Việt Nam – một tuyệt tác đẳng cấp Hi – end không thể thiếu trong bộ sưu tập của bạn. Nhưng hơn hết đó là hồn quê hương, xứ sở được hát lên một cách trân trọng với nỗi ấp ủ, trăn trở suốt nhiều năm của tác giả. ……………..

Thật tiếc vì điều kiện khó khăn nên album không được phát hành rộng rãi. Mình nhớ hồi đó mua được Đêm nước cuốn là vì tới 135 Hàng Bông lùng đĩa Rock, ông chủ quán mở bài đầu Cánh diều chiều mưa – ca khúc dễ nghe nhất, dịu ngọt nhất của album để… câu khách. (Sau này Cánh diều chiều mưa được cover lại nhiều lần và được nhiều người yêu thích. Nhưng những ca khúc khác trong album lại gần như mất tích, thật tiếc). Mình bảo ông chủ chuyển bài nhưng cụ nhất định không chịu. Mua đĩa về và nghe đến bài thứ 2 thì mình choáng. Không thua kém bất cứ một đĩa nhạc quốc tế nào mình từng nghe. Cả hội bạn của mình cũng bị mình đầu độc nghe đĩa này mê mải. 

Phải đến vài năm sau có dịp gặp anh Minh Xù, khi mình và Tuấn Gà lên HN nhờ người phối khí mấy bài hát của Tuấn.   Nhà anh ở phố Quán Sứ, ngõ nhỏ, nhà cổ im ắng (ngoài tiếng con chó cưng của anh sủa nhặng lên). Anh Minh nhìn giản dị, dễ mến với phong cách ăn mặc cổ điển rất Liên Xô cũ. Trông anh như kẻ lạc vào thế kỷ 21, phiêu lãng và ấm áp.   Lần trước anh vào SG chơi nhạc thử nghiệm với anh Nhật Tân thì mình lại bận không đi xem được, thật tiếc. Mình mong anh sẽ còn cho ra mắt những đĩa nhạc như Đêm nước cuốn.  

Không có nhận xét nào:

Tra cứu nội dung Blog Battrang 360*